THIÊN CHÚA TỎ LÒNG THƯƠNG DÂN NGOẠI
Một buổi trưa,
các em lương dân thuộc các nhà trọ đến nhà thờ chơi chung với các em trong xứ.
Đến giờ viếng Chúa, các em thiếu nhi vào nhà thờ, còn các em các tôn giáo bạn đứng
ngoài cửa tò mò nhìn vào. Một em thiếu nhi hỏi : Thưa cha, mấy bạn này không có
đạo, các bạn có được vào viếng Chúa không? Cha xứ trả lời : Các con phải mời
các bạn vào với các con, vì các bạn ấy cũng là con của Chúa, và Chúa cũng là
Chúa của các bạn ấy. Em thiếu nhi ngạc nhiên : Thật vậy hả cha?
Suy nghĩ của
các em thiếu nhi cũng giống suy nghĩ của nhiều người có đạo và của người Do
Thái xưa, họ nghĩ rằng Thiên Chúa chỉ dành riêng cho người Do Thái hoặc cho người
có đạo mà thôi, còn người khác bị loại ra ngoài.
Lễ Chúa Hiển
Linh hôm nay cho thấy Thiên Chúa không hề giới hạn tình thương và ơn cứu độ của
Ngài cho một dân nào hoặc một người nào. Thiên Chúa muốn tất cả mọi người, mọi
dân đều nhận được ánh sáng Tin Mừng và tình thương cứu độ của Ngài. Câu chuyện
các nhà đạo sĩ Phương Đông tìm đến với Hài Nhi Giêsu muốn nói lên điều đó. Đối
với dân Do Thái, họ được các tổ phụ, các ngôn sứ loan báo từ rất lâu về Đấng Cứu
Thế sẽ giáng trần. Còn với dân ngoại, Thiên Chúa lại dùng các dấu chỉ của vũ trụ
thiên nhiên để dẫn họ đến với Chúa Giêsu và ơn cứu độ.
Thiên Chúa luôn
để cho tình yêu của Ngài tuôn đổ trên người Do Thái cũng như dân ngoại. Tuy
nhiên, chỉ những ai thành tâm thiện chí tìm kiếm Ngài và tin nơi Ngài, kẻ ấy mới
có thể được gặp được Thiên Chúa và đón nhận ơn cứu độ. Tin Mừng hôm nay thuật lại
những phản ứng khác nhau của những người được nghe tin vui Giáng Sinh. Trước hết
là vua Herode và các nhà thông thái, khi các nhà chiêm tinh đến hỏi : Vua người
Do Thái mới sinh hiện đang ở đâu ? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người bên
phương Đông và chúng tôi đến triều bái Người. Nghe tin này, vua Herode và triều
thần không vui, nhưng bối rối và lo lắng. Họ bối rối lo lắng vì họ sợ Hài nhi
này sẽ trở thành kẻ tranh giành quyền lực, địa vị của họ, việc Vua người Do
Thái hạ sinh là điều họ không mong đợi.
Nhà vua triệu tập
các thượng tế và kinh sư để hỏi về nơi Đấng Cứu Thế giáng sinh, những người này
đã chỉ một cách chính xác lời Kinh Thánh : Tại Belem, đất Giuda. Tuy nhiên, cả
nhà vua và các thượng tế, luật sĩ sau khi nghe biết về vị trí Đấng Kitô hạ
sinh, họ không lên đường, không tìm kiếm, không quan tâm. Các thượng tế và luật
sĩ nghĩ rằng, ơn cứu độ đương nhiên thuộc về dân Do Thái, vì thế, họ không cần
cố gắng để tìm kiếm, khám phá. Các thượng tế và luật sĩ đã ở lì trong tình trạng
khô khan, chai cứng của tâm hồn, khiến cho tin vui Giáng Sinh không lay động được
tâm hồn họ. Còn vua Herode thì đón nhận tin mừng này với sự ghen tị vì sợ Đấng
Cứu Thế sẽ giành chỗ của ông. Vì thế, ông đã lên một kế hoạch, một âm mưu đen tối
để tìm cách loại trừ Đấng Cứu Thế ra khỏi thế giới.
Trái lại, các đạo
sĩ là những người dân ngoại, họ có một thái độ thành tâm thiện chí bước vào
hành trình tìm kiếm đức tin, tìm Đấng Cứu Thế. Những đạo sĩ này tuy không được
sự chỉ dẫn rõ ràng của các ngôn sứ, nhưng họ đã dựa vào các dấu chỉ của thiên
nhiên để nhận ra Thiên Chúa. Thánh Matthew cho thấy hành trình tìm kiếm của họ
đã trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách. Nhìn thấy ánh sao lạ xuất hiện, họ
tin rằng một Quân Vương đã xuất hiện, họ đã dám bỏ lại tất cả : gia đình, nhà cửa
ruộng vườn để lên đường. Họ ra đi cũng có những lúc phấn khởi hăng say, song cũng
có những lúc dường như rơi vào tối tăm mù mịt, mất phương hướng, vì không thấy
ánh sao dẫn đường. Những lúc như vậy, các đạo sĩ không buông xuôi thất vọng,
nhưng đã dùng những phương thức tự nhiên để tìm kiếm Chúa, họ vào hỏi thăm nơi
cung điện của Herode, vì nghĩ rằng : Vua thì phải được sinh ra trong cung điện.
Những lúc tăm tối,
Thiên Chúa lại dùng ánh sao để khích lệ, nâng đỡ đức tin còn non yếu của họ,
Ngài cũng từng bước thanh luyện đức tin và cái nhìn của họ về Đấng Cứu Thế. Các
đạo sĩ đã thấy ngôi sao dừng lại nơi Hài Nhi ở, họ vui sướng vô cùng. Khi bước
vào, điều họ nhìn thấy không phải là một cung điện sang trọng lộng lẫy, những
con người mà họ gặp không phải là ông hoàng bà chúa, nhưng lại là một khung cảnh
rất đỗi bình dị. Thấy Hài Nhi, họ liền sấp mình thờ lậy Người. Chi tiết này cho
thấy một bước nhảy vọt trong đức tin của các đạo sĩ. Nếu như trước đây họ còn
hình dung Vua người Do Thái sẽ là một hoàng tử giàu sang trong cung điện của
Herode, thì nay họ chỉ thấy Hài nhi trong một khung cảnh nghèo nàn và đã sấp
mình thờ lậy Người. Sấp mình thờ lậy là thái độ tin nhận, tôn thờ Hài Nhi như
là một vị Thiên Chúa.
Thái độ tiếp
theo, họ dâng cho Chúa những lễ vật là tài sản quý giá nhất : vàng, nhũ hương
và mộc dược. Họ không còn giữ cho riêng mình điều gì, cũng không nghĩ gì đến
hành trình trở về, họ không cần biết tương lai sẽ như thế nào. Tin Mừng ghi lại
: Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp Herode nữa, nên đã đi lối khác
mà về xứ mình. Sau khi đã gặp được Đấng Cứu Thế, các đạo sĩ đã được biến đổi, họ
tiếp nhận một tinh thần mới và con người mới. Họ không quay trở lại với con đường
của thế gian và những mưu mô chính trị của Herode, nhưng đã quyết tâm để sống một
lối sống mới và đi một con đường mới.
Câu chuyện Chúa
tỏ mình cho các đạo sĩ cho thấy, Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người. Những
ai thành tâm thiện chí tìm kiếm Chúa, sẽ được gặp Chúa và ai được gặp Chúa sẽ
được Thiên Chúa biến đổi nên những con người mới. Thánh Phaolô cũng đã chia sẻ
với cộng đoàn Epheso về tình thương đặc biệt Chúa đã ban cho ông và cộng đoàn,
đó là được nhận biết Đức Giêsu và Tin Mừng của Người. Màu nhiệm này, Thiên Chúa
đã không cho những người thuộc các thế hệ trước được biết, nhưng nay Người đã
dùng Thần Khí để mặc khải cho cho các tông đồ. Màu nhiệm đó chính là màu nhiệm
Thiên Chúa ban cho dân ngoại được thừa hưởng ơn cứu độ cùng với người Do Thái.
Thiên Chúa đưa dân ngoại về, để làm nên một dân và một thân thể của Chúa, cùng
được chia sẻ gia nghiệp Nước Trời như Chúa đã hứa.
Đa số chúng ta
là những người được biết Chúa từ truyền thống gia đình và chúng ta nghĩ rằng
mình biết nhiều về Thiên Chúa và Tin Mừng của Ngài. Thực ra, nhiều tín hữu chỉ
biết về Chúa Giêsu, chỉ nghe nói về Ngài, nhưng chưa bao giờ tìm kiếm Ngài và
cũng chưa được gặp Ngài. Chúng ta an phận với một số điều giáo lý được học khi
còn nhỏ, giống như các thượng tế và luật sĩ trong câu chuyện, mà không chú ý đến
việc đào sâu khám phá và tìm kiếm đức tin của mình, không thiết tha để tìm gặp
Thiên Chúa. Vì thế, đời sống đạo của chúng ta thiếu trưởng thành, thiếu hiểu biết
về Thiên Chúa và nhất là, vì không tìm gặp Thiên Chúa, nên chúng ta không được
biến đổi, không có một lối sống phù hợp.
Thiên Chúa muốn cho mọi dân được hưởng ơn cứu
độ, Ngài muốn mỗi chúng ta trở thành ánh sao sáng để mọi người nhìn vào có thể
nhận ra Thiên Chúa đang ở trong chúng ta, qua đời sống và hành động của chúng ta,
sẽ dẫn họ đến gặp Thiên Chúa.
Thiên Chúa cũng
đang muốn dùng mỗi gia đình, như là nơi chiếu tỏa lòng thương xót của Chúa cho
các thành viên trong gia đình và cho mọi người chung quanh. Thế giới, xã hội
ngày nay dường như dư thừa sự ác và bạo lực, nhưng lại thiếu thốn nghèo nàn
lòng xót thương. Vì thế, mỗi người, mỗi gia đình Công giáo cần phải trở thành
máng chuyển tình thương của Chúa cho anh chị em cách cụ thể, qua lời nói, việc
làm yêu thương của chúng ta dành cho nhau. Chúng ta phải sống và cư xử với mọi
người sao cho mọi người được cảm thấy an tâm, an toàn, được yêu thương, đón nhận
và được cảm thông khi gặp gỡ, tiếp xúc và khi sống cùng với chúng ta.
Cầu chúc cho mỗi
người trở thánh ánh sao của lòng thương xót Chúa chiếu tỏa cho những người
chung quanh, đặc biệt các anh chị em lương dân, giúp họ nhận ra Thiên Chúa là Đấng
giàu lòng xót thương. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét