Người ta kể câu
chuyện: Có một đạo sĩ tu thân tại một chiếc lều nơi hẻo lánh, và huấn luyện được
một chú tiểu. Một ngày kia vị đạo sĩ phải xuống núi để hành đạo và dặn cậu học
trò cố gắng tu luyện. Sau một thời gian, vì lũ chuột đến cắn phá đám áo quần
nên chú tiểu này nghĩ rằng, mình phải nuôi một con mèo cho nó diệt chuột. Sau
khi xin được con mèo về nuôi, chú tiểu chẳng có gì cho con mèo ăn, hằng ngày
chú lại phải xuống chân núi xin ít sữa về nuôi con mèo. Sau một thời gian, chú
thấy bất tiện quá bèn nghĩ: hay là mình nuôi một con bò để lấy sữa cho con mèo.
Chú tiểu đã xin bà con dưới núi một con bò sữa về nuôi. Chú lại phải dựng một
cái chuồng cho con bò, hằng ngày phải dắt con bò ra sườn đồi ăn cỏ, chiều đến
lo vắt sữa cho con mèo. Thời gian tu luyện ngày càng ngắn lại và thời gian chăm
sóc cho con bò và con mèo nhiều càng nhiều hơn. Sau đó vấn đề nảy sinh là, sữa
bò nhiều quá một con mèo uống không hết, nên chú tiểu này bỏ việc chay tịnh để
uống sữa cho khỏi phí. Số sữa còn dư chú đem xuống núi bán lại cho dân làng để
lấy tiền giúp cho người nghèo. Cứ thế…Sau một thời gian, đàn bò của chú đã gia
tăng rất nhiều, chú lại nghĩ đến việc mua thêm đất và trồng thêm cỏ cho bò… Một
ngày kia vị đạo sĩ trở lại thăm đệ tử của mình. Ông không còn nhận ra cái lều
ngày xưa thầy trò cùng tu luyện, thay vào đó là ngôi nhà khang trang và một
trang trại xinh đẹp. Người học trò ngoan ngoãn, hiền lành của ông ngày xưa nay
cũng đã khác. Ông hỏi người học trò: Con ơi! Tại sao thế này? Người học trò trả
lời: Thưa thầy! tại con mèo đó thôi.
Thưa quý OBACE,
ma quỷ không cám dỗ chúng ta một lần để tách chúng ta ra khỏi Thiên Chúa, nhưng
mỗi ngày một chút, nó gieo sự nghi ngờ, khơi lên sự tự kiêu, tự mãn trong chúng
ta và dần dần nó khiến chúng ta hồ nghi Thiên Chúa và cuối cùng xa rời Thiên Chúa.
Đó cũng là điều các bài đọc Lời Chúa hôm nay muốn nói cho chúng ta.
Bài đọc một sách Sáng
Thế kể lại Thiên Chúa như một người cha, ân cần chu đáo lo cho con từng ly từng
tý: “Thiên Chúa lấy bùn đất nặn ra con
người, thổi sinh khí vào lỗ mũi và con người trở nên một sinh vật.” Điều
này cho thấy rằng ngay từ ban đầu Thiên Chúa đã chia sẻ sự sống thần linh của
Ngài cho con người. Ngài dựng nên con người và muốn cho con người mang lấy sự sống
và hơi thở của chính Ngài và trở thành con và là bạn của Chúa. Thiên Chúa yêu
thương, tin tưởng con người, Ngài đã làm nên một vườn thượng uyển thật xinh đẹp,
trồng cây, tạo cảnh và đặt con người vào khu vườn để nó trông coi.
Ma quỷ vốn là thầy
của sự xảo quyệt, ghen tị ích kỷ, nó không muốn thấy con người hạnh phúc, nó
ghen tị vì thấy con người được Chúa yêu thương. Vì thế nó thực hiện mưu đồ tách
con người ra khỏi Thiên Chúa bằng việc gieo sự nghi ngờ cho bà Evà. “Nó nói với người đàn bà: Có thật Thiên Chúa
bảo: Các ngươi không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không? Người đàn bà trả
lời: Trái cây trong vườn thì chúng tôi được ăn. Còn trái cây ở giữa vườn, Thiên
Chúa bảo: Các ngươi không được ăn, không được động tới kẻo phải chết. Con rắn
nói: Chẳng chết chóc gì đâu. Nhưng Thiên Chúa biết ngày nào ông bà ăn trái cây
đó, mắt ông bà sẽ mở ra và ông bà sẽ trở nên như những thần linh, biết điều thiện
điều ác.” Với lời lẽ tưởng như bâng quơ này, ma quỷ đã gieo được sự nghi ngờ
vào trong con người. Bà Evà nghĩ rằng: vây chứng tỏ là Thiên Chúa không yêu
thương mình như mình tưởng; Thiên Chúa không muốn cho mình bằng Ngài nên mới cấm
mình; Thiên Chúa sợ mình trở nên thần linh biết lành biết dữ. Bà Evà đã tin rằng
ma quỷ đã nói đúng: ăn trái cây này sẽ chẳng chết chóc gì đâu.
Sự nghi ngờ ngày
càng lớn dần trong con người. Cùng với sự nghi ngờ là lòng ham muốn thèm khát nổi
lên: “Người đàn bà thấy trái cây đó trông
thì đẹp, ăn thì ngon và đáng quý, làm cho mình được tinh khôn. Bà liền hái trái
cây mà ăn và đưa cho cả chồng cùng ăn.” Cám dỗ đi từ giác quan, từ cái nhìn
bên ngoài: “trông thì đẹp mắt”, đi đến
sự thèm muốn: “ăn thì ngon” và sự tưởng
tượng: “nó đáng quý vì làm cho mình nên
tinh khôn…” Khi con người đã hồ nghi tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa,
cùng với khát vọng cao ngạo của mình là trở nên như thần linh, Ađam Evà đã ngã
gục trong cơn cám dỗ này. Ma quỷ nó nói rằng cứ phạm tội đi, mắt ông bà sẽ mở
ra, được tinh thông, nhưng sự thật bẽ bàng:
“Mắt họ mở ra và thấy mình trần truồng” mà thôi. Ma quỷ xảo quyệt ở chỗ đó, không bao giờ nó nói thật, nó chỉ xúi
người ta làm điều sai rồi nó bỏ đi, để mặc con người với sự bẽ bàng trần trụi của
mình.
Đức Giêsu mang
thân phận con người với những yếu đuối, Ngài đã không cây dựa vào sức mình,
nhưng hoàn toàn cậy dựa vào quyền năng của Thiên Chúa qua sự dẫn dắt của Chúa
Thánh Thần. Vì thế, Ngài đã chiến thắng những cám dỗ của ma quỷ. Tin Mừng hôm
nay kể lại những cuộc cám dỗ hết sức tinh vi ma quỷ đã đưa ra cho Chúa Giêsu nhằm
kéo Ngài đi lệch xa đường lối và kế hoạch của Thiên Chúa qua ba cơn cám dỗ:
“Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì truyền cho những
hòn đá này hoá bánh đi.” Đây chính là cám dỗ cậy vào sức riêng mình, thể
hiên bản thân. Ma quỷ nó muốn nói rằng: nếu ông là Con Thiên Chúa tại sao ông
không thể hiện quyền năng của một Thiên Chúa qua việc làm cho đá trở nên bánh.
Nó muốn nhắm vào tính tự ái, tự kiêu nơi con người. Nó khiêu khích sự khẳng định
bản thân qua việc làm ra bánh và những của cải vật chất để cho mọi người và thu
hút mọi người. Nó muốn Đức Giêsu dùng cách này để thực hiện sứ mạng của mình. Chúa
Giêsu đáp lại: “Người ta sống không chỉ
nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.” Chúa
Giêsu cho thấy việc thực hiện sứ mạng theo ý của Chúa Cha thì quan trọng hơn ý
riêng mình; tìm kiếm và thực hành những gì Thiên Chúa dạy thì quan trọng hơn việc
tìm kiếm cơm bánh vật chất.
Cám dỗ thứ hai: “Ma quỷ đem người đến thành thánh và đặt Người
trên nóc đền thờ, nó nói với Người: Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì gieo mình xuống
đi! Vì có lời chép: Vì Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn khỏi vấp
chân vào đá.” Cám dỗ này là cám dỗ của sự kiêu ngạo tự mãn. Ma quỷ cám dỗ Chúa
Giêsu đặt mình cao hơn Thiên Chúa, thấy mình đứng trên nóc đền thờ là nhà của
Thiên Chúa. Từ đó có thể thách thức Thiên Chúa, lao mình vào nguy hiểm và buộc Thiên
Chúa phải ra tay, phải sai thiên sứ đến phục vụ mình, khi gieo mình xuống đất.
Biết được mưu đồ của cơn cám dỗ này, “Chúa
Giêsu đã trả lời: Ngươi đừng thử thách Thiên Chúa là Chúa của người.”
Cám dỗ thứ ba: “Ma quỷ đem Người lên một ngọn núi rất cao và
chỉ cho thấy tất cả các nước thế gian và vinh hoa lợi lộc của các nước ấy và bảo
rằng: Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy tôi.” Cám
dỗ này thật ngọt ngào hấp dẫn, nó nhắm vào lòng ham muốn vinh quang và quyền lực,
giàu có phú quý, muốn được mọi người tung hô ca tụng và muốn mọi người phải cúi
đầu khuất phục mình. Ma quỷ đưa ra một điều kiện dường như đơn giản: “Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy tôi.” Cám dỗ
này hết sức nguy hiểm vì nó nhắm vào khao khát tiềm ẩn trong mỗi con người, nó
đặt ra một sự chọn lựa hoặc tôn thờ Thiên Chúa hoặc bái lạy ma quỷ để được
vinh quang danh dự trần thế. Chúa Giêsu đã phản ứng một cách hết sức mạnh mẽ,
dường như không để cho cám dỗ này phảng phất trước mặt. Ngài xua đuổi nó một
cách quyết liệt: “Satan kia, xéo đi!
Ngươi phải bái lạy Thiên Chúa của ngươi và phải thờ phượng chỉ một mình Ngài
mà thôi.” Ma quỷ đã thất bại và bỏ đi và có các thiên thần tiến đến hầu hạ
Người.
Thưa quý OBACE,
ma quỷ thất bại trước Chúa Giêsu nhưng nó không chịu thua trước con người. Nó vẫn
đang tìm cách gieo vào tâm hồn con người sự kiêu căng ngạo mạn, sự tự hào tự
ái: Mình thành công như thế này là do cố gắng của bao nhiêu năm vun đắp…; và hồ
nghi sự hiện diện, quan phòng và yêu thương của Thiên Chúa khi tự nhủ: Mình phải
lo cho bản thân cho gia đình trước chứ, vì thế lo làm ăn, việc đạo đức tính
sau. Ma quỷ nói với con người: Cứ có tiền là giải quyết được mọi vấn đề; có tiền
là có nhiều kẻ theo, có quyền là có nhiều kẻ bái lạy mình. Vì thế cố gắng để
giành cho có được nhiều tiền, nhiều quyền, phải thật giàu thì sẽ điều khiển được
cả nước này. Khi vất vả và có được nhiều tiền của thì phải ăn chơi hưởng thụ chứ!
Ma quỷ đang dùng
những lời lẽ tưởng như hợp lý ngọt ngào đó từng ngày rót vào tai vào tâm trí
chúng ta. Nó cho chúng ta những cảm giác, những lý luận rất hợp lý để đánh lừa
lương tâm của ta. Từng ngày từng ngày nó dẫn chúng ta đi xa con đường của Thiên
Chúa để cuối cùng dẫn chúng ta bước vào con đường của nó. Nó vẽ ra cho chúng
ta rất nhiều bức tranh ảo, mục tiêu ảo thật đẹp, thật hấp dẫn với mục tiêu cuối
cùng là bái lạy nó, chấp nhận điều kiện của nó và cuối cùng chịu sự điều khiển
của nó.
Con người chúng
ta yếu đuối, xin Chúa giúp chúng ta biết dùng Lời của Chúa làm vũ khí chống lại
những cám dỗ ngọt ngào của ma quỷ và thêm sự khôn ngoan sáng suốt để nhận ra
mưu mô xảo quyệt của nó. Xin cho chúng
ta đừng bao giờ hồ nghi tình thương của Thiên Chúa, cũng đừng bao giờ cậy dựa
vào sức riêng của mình, nhưng biết cây dựa và hoàn toàn tín thác nơi Thiên Chúa
mà thôi. Amen.
Lm ĐỖ NGHĨA TRÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét