Ga 13,1-15
CHÚC THƯ CỦA CHÚA GIÊSU: “HÃY RỬA CHÂN CHO NHAU”
Bài tin mừng hôm nay, Thánh Gioan đã thuật
lại rất chi tiết và tỉ mỉ về buổi tiệc chia ly của Chúa Giê su và các môn đệ. Với
những hành động “bất thường”của Chúa làm
các ông hêt sức ngỡ ngàng “…Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ
thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở
thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng… Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở
về cùng Thiên Chúa, nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo
ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa
chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau”
(x. Ga 13, 1-15). Việc làm của
Chúa chứng tỏ Chúa yêu thương các ông biết ngần nào. Đồng thời, Ngài cũng để
lại cho các ông một bài học cao quý hay nói đúng hơn là chúc thư quý giá “hãy
rửa chân cho nhau”
Thật vậy, lật lại những trang sử thời Chúa
Giê su, chúng ta thấy, chỉ có người nô lệ làm việc rứa chân này. Theo luật Do
thái, thì người nô lệ “ngoại bang” mới làm việc rửa chân cho khách viếng thăm
(x I Sm 25,41). Thế mà Chúa đã tự nguyện phục vụ, hành động như một đầy tớ
trung thành, một nô lệ hết mình vì chủ. Nhằm nhắc nhở các ông hãy bắt chước
Ngài mà thực hiện di chúc Ngài để lai“Hãy rửa chân cho nhau”, hãy phục vụ nhau.
Đúng là một tình yêu tuyệt đỉnh, yêu đến
cùng, một tình yêu chỉ biết cho đi mà không đòi đền đáp. Bởi nó xuất phát từ
trái tim nhân lành của Vị Thiên Chúa yêu thương, biệt danh là Tình yêu. Vì yêu
Ngài đã đến thế gian để sống trọn kiếp người vơi chúng ta, vì yêu ngài đã làm
tất cà cho chúng ta, vì chúng ta và cuối cùng vì yêu, Ngài chấp nhận mang lấy
cái chết khổ đau, tủi nhục trên thập giá để cứu chuộc nhân loại
Vậy, là người môn đệ Chúa, những người bước
theo Chúa, chúng ta cảm thấy thế nào? chúng ta có suy nghĩ và hành động ra sao
khi đứng trước chúc thư của Ngài để lại “ hãy rửa chân cho nhau”. Vì nói thì
dễ nhưng làm mới khó. Nên chúng ta hãy nhớ đến hành động yêu thương hết tình
của Chúa “Thaày laø Chuùa, laø Thaày, maø
coøn röûa chaân cho anh em, thì anh em cuõng phaûi röûa chaân cho nhau”. Hãy
nhớ đến tình yêu hy hiến mà Ngài dành trọn cho nhận loại qua bữa tiệc ly và
tột cùng là cái chết khổ hình trên thập giá.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng
con một đức tin vững mạnh để con thực hiện lời mơi
gọi đầy yêu thương của Chúa “Hãy rủa
chân cho nhau”để con luôn sống phục vụ
tha nhân bằng tình yêu của Chúa, không phân biêt giai cấp, giàu nghèo, sắc tộc nào và ngay cả kẻ thù chúng con. Vì đức
tin không hành dộng là đức tin chết (Gc 2,17). Hơn nũa chính Chúa đã truyền dạy
chúng con: “ Vì chính dấu này mà người ta biết anh em là môn đệ của Thầy là anh
em yêu thương nhau (x. Ga 13,35)
Thiên Lan
THỨ NĂM TUẦN THÁNH :
LÒNG
THƯƠNG XÓT TỎA SÁNG
Trong cái nắng chói chang của sa mạc,
người lữ hành vẫn tìm được những ốc đảo có cây cối xum xuê bởi có nguồn nước.
Trong cánh đồng khô hạn, thỉnh thoảng người nông dân vẫn bắt gặp những bụi cây
ngọn cỏ xanh tươi. Trong một xã hội đầy rẫy sự ác và bất công, người ta vẫn có
thể thấy được những tấm lòng bao dung, nhân ái. Cũng vậy, đọc các bài đọc của
ngày thứ Năm Tuần Thánh, chúng ta có cảm tưởng như bóng tối của sự dữ, sự ác
đang bao trùm, nhưng trong khung cảnh tối tăm đó, lòng thương xót của Thiên
Chúa vẫn luôn tỏa sáng.
Câu chuyện xuất hành xảy ra vào thời
điểm con cái Israel bị lưu đày tại Aicập. Tương lai của họ như mờ mịt bởi sự
đàn áp của các Pharaon. Trong cảnh cùng cực đó, Thiên Chúa là người cha, đã nghe thấu tiếng than khóc của dân con
Ngài. Thiên Chúa đã đem đến cho họ một tương lai tươi sáng qua cuộc xuất hành.
Ngài đã dùng cánh tay hùng mạnh để bênh vực dân Ngài đã chọn. Để đánh dấu cuộc
giải thoát vĩ đại này, Thiên Chúa đã chỉ thị cho Israel phải cử hành một nghi lễ
sát tế con chiên vượt qua, lấy máu bôi lên khung cửa. Dấu máu này cho thấy họ
thuộc về dân của Thiên Chúa và ai bôi máu chiên lên cửa thì sẽ được giải thoát.
Trong đêm đó, Thiên Chúa sẽ đi ngang qua đất Aicập, nhà nào có dấu máu chiên, Thiên
Chúa sẽ vượt qua và chúc phúc cho họ, nhà nào không có dấu máu chiên thì sẽ bị
tru diệt.
Cuộc xuất hành cùng với nghi lễ ăn
tiệc chiên vượt qua đã trở thành niềm tin ăn sâu vào đời sống của người Do
Thái. Tất cả mọi người Do Thái đều nhìn biến cố này như một biến cố Thiên Chúa
tỏ lòng xót thương đối với họ. Con chiên vượt qua và máu chiên là đấu chỉ cứu
dân khỏi chết, đã trở thành biểu tượng rất thiêng liêng mà dân Israel đều ghi
nhớ khi tham dự lễ vượt qua hàng năm.
Cũng trong truyền thống đạo đức này,
Chúa Giêsu cùng với các môn đệ bước vào bữa tiệc vượt qua. Nếu nghe câu truyện,
chúng ta có cảm giác như bóng tối của sự dữ, sự ác đang bao trùm cả không gian qua
con người của Giuda, một kẻ đang bị ma quỷ sử dụng. Trong bầu khí rất cảm động
và linh thiêng của bữa tiệc ly, Chúa Giêsu biết trước những gì sắp xảy ra cho
mình, nên Ngài đã dành tất cả thời gian còn lại trên trần gian để bộc lộ tình
thương của Ngài dành cho các môn đệ và cho nhân loại. Từng cử chỉ, từng hành động
của Chúa Giêsu là từng cử chỉ, hành động của tình yêu và lòng thương xót đến
cùng, là hành động yêu thương của một người thầy dành cho học trò, của một người
cha dành cho các con trước lúc ra đi.
Trong bữa ăn đó, Chúa Giêsu đã thực
hiện một việc rất lạ lùng. Ngài cầm bánh và chén trao cho các tông đồ và nói với
các ông : Đây là mình Thầy, sẽ bị nộp vì
các con, các con hãy cầm lấy mà ăn. Đây là máu Thầy, máu Giao Ước Mới, đổ ra để
tha tội, các con hãy cầm lấy mà uống và hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy.
Hành động này vượt quá sức tưởng tượng của các tông đồ, có lẽ ngay lúc ấy, các
ông cũng chưa thể hiểu hết những việc Chúa làm. Qua việc biến bánh và rượu trở
nên thịt máu Ngài, Chúa Giêsu muốn được ở lại và ở mãi bên những người mà Ngài
yêu thương. Ngài muốn chúng ta đón nhận Ngài như là của ăn, để Ngài có thể đi
vào trong tâm hồn từng người, làm nên chất dinh dưỡng nuôi sống con người.
Do tình yêu và lòng thương của một
người thầy, người cha thúc đẩy, Chúa Giêsu không còn nghĩ gì đến bản thân mình,
Ngài muốn thể hiện đến tận cùng lẽ yêu thương. Không chỉ trở nên của ăn để ở lại
mãi với nhân loại, Chúa Giêsu còn trao cho các tông đồ quyền : Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy. Với lệnh
truyền này, Chúa Giêsu đã thiết lập nên chức Linh Mục, trao cho các tông đồ quyền
nhân danh Ngài để tiếp tục nối dài tình yêu thương và sự hiện diện của Ngài với
nhân loại. Trao cho các tông đồ quyền thể hiện lòng thương xót và sự hy sinh của
mình, Chúa Giêsu đã chấp nhận trở nên hoàn toàn lệ thuộc vào các ông. Từ đây,
khi các ông làm như Chúa đã làm, thì Chúa hiện diện trong việc làm của các ông.
Mặc dù Chúa biết rất rõ, các tông đồ là những kẻ yếu đuối và đầy giới hạn,
nhưng Chúa vẫn chọn các ông là những linh mục đầu tiên, để qua sự giới hạn bất
toàn của các tông đồ và của các linh mục ngày nay, lòng thương xót của Chúa lại
tiếp tục được trao ban cho thế giới.
Các tông đồ chưa hết bất ngờ bởi việc
bẻ bánh Chúa Giêsu vừa thực hiện thì lại đến bất ngờ khác. Thánh Gioan thuật lại
: Ngài yêu thương những kẻ thuộc về mình
còn ở thế gian và Người yêu thương họ đến cùng. Yêu đến tột cùng là không
còn giới hạn, không còn tiếc gì và cũng không còn giữ lại điều gì cho riêng
mình. Tình thương này không chỉ dành cho những người ưu tuyển, nhưng dành cho tất
cả mọi người, kể cả Giuđa, kẻ đang bị ma quỷ điều khiển. Chúa Giêsu đã chỗi dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, lấy khăn thắt
lưng, đổ nước vào chậu và cúi xuống rửa chân cho các tông đồ. Với hành động
này, Chúa Giêsu để cho lòng thương xót vượt trên tất cả, phủ lấp tất cả. Ngài
không còn nghĩ gì đến địa vị của một người Thầy. Ngài đã cúi xuống để rửa chân
cho các tông đồ, trong đó có Giuđa, kẻ đang nuôi trong lòng sự phản bội mà Chúa
Giêsu đã biết.
Simon Phêrô và các tông đồ hết sức
ngỡ ngàng đến độ không chấp nhận : Thưa
Thầy, không thể như thế, Thầy không thể rửa chân cho con. Đối với người Do
Thái, việc rửa chân là việc của nô lệ làm cho chủ, người tự do và con cái không
phải làm việc này. Vậy mà, Chúa Giêsu đã xóa hẳn vị thế của mình là một người
Thầy, để cúi xuống rửa chân cho các học trò. Điều này vượt quá lý lẽ thông thường
của con người, nhưng với lý lẽ của tình yêu và lòng thương xót, thì việc làm
này lại là việc làm có lý lẽ riêng của nó.
Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức
Giêsu mặc áo vào, trở về chỗ và nói : Anh
em gọi Thầy là thầy, là Chúa, điều đó là phải. Vậy nếu Thầy là thầy, là Chúa mà
còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Bài học từ
việc cúi xuống rửa chân đến đây đã rõ. Chúa Giêsu muốn dạy các ông bài học về sự
phục vụ. Vì trở thành môn đệ của Chúa, thành những người nối dài tình yêu và
lòng thương xót của Chúa, không phải để các tông đồ tìm kiếm một địa vị quyền lợi
theo kiểu thế gian, nhưng là phải chấp nhận cởi bỏ con người của mình. Cởi bỏ
con người tức là cởi bỏ địa vị, quyền lực, tham vọng, cởi bỏ cả cái tôi kiêu
căng và thói tự ái, để có thể cúi xuống phục vụ anh em.
Sự phục vụ mà Chúa Giêsu mong muốn
chúng ta làm không phải chỉ là sự phân phát bố thí, nhưng phải làm tất cả những
việc đó bằng trái tim yêu thương và bằng sự trân trọng, tôn trọng anh em. Phục
vụ tất cả mọi người không trừ ai, kể cả những người đang thù ghét và tìm cách hại
mình, như Giuđa đang nuôi trong mình sự phản bội. Anh em cũng phải rửa chân cho nhau, Anh em hãy làm như Thầy đã làm không
chỉ là một lời mời, mà là một đòi buộc đối với người môn đệ của Chúa. Chúa muốn
những ai theo Chúa cũng phải dám cúi xuống để rửa chân phục vụ anh em mình. Chỉ
khi dám cúi xuống mới có thể phục vụ đúng theo gương của Thầy Giêsu, chỉ khi
cúi xuống chúng ta mới có thể nhìn thấy những nhu cầu của anh chị em để có thể
cảm thông và chia sẻ.
Thưa quý OBACE, cử hành lễ Tiệc Ly
hôm nay, chúng ta chiêm ngắm và cảm nhận một tình yêu trao ban đến tận cùng của
Chúa Giêsu. Ngài đã ban tặng máu thịt làm của ăn của uống nuôi nhân loại. Ngài
còn trao ban cả tự do và trọn con người của mình cho các tông đồ, khi lập Bí tích
Truyền Chức. Ngài trao cho các ông quyền làm cho Ngài được hiện diện cách bí
tích nơi trần gian cho đến ngày tận thế. Trước tình yêu trao ban lớn lao như thế,
chúng ta được mời gọi đáp lại bằng việc đón rước Ngài một cách quảng đại, để
cho Ngài đi vào tâm hồn và cuộc đời, để cho Ngài chiếm hữu và làm chủ đời ta.
Chúng ta cũng cầu nguyện cho các
linh mục, các ngài chỉ là người phàm, mang đầy yếu đuối, nhưng lại được chọn để
chia sẻ vào quyền năng của Thiên Chúa. Các linh mục được mời gọi để nhân danh
Chúa, yêu thương và tiếp tục hiến tế cuộc đời mình cho anh em, theo gương Thầy
Giêsu. Các linh mục đang từng ngày thánh hiến bản thân, nhưng vẫn không giũ hết
khỏi mình sự lấm lem do yếu đuối. Chúng ta thông cảm, nâng đỡ và cầu nguyện cho
các ngài.
Xin cho chúng ta thấm nhuần bài học
phục vụ Chúa đã nêu gương, để trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta cũng biết dẹp
khỏi mình sự kiêu căng xét đoán, sự dửng dưng vô cảm, để biết cúi xuống phục vụ
anh chị em. Xin cho chúng ta có một đôi mắt thật sáng để có thể nhìn thấy những
nhu cầu và những đau khổ của anh em, để có thể có cái nhìn cảm thông. Xin cho
chúng ta có một đôi tay giang rộng để có thể ôm ấp mọi người, để xoa dịu những
đau khổ của kiếp người. Xin cho chúng ta có một đôi chân dẻo dai để có thể bước
đến với anh em, xóa bỏ mọi ngăn cách nghi kỵ, hờn dỗi, để có thể đem tình yêu
thương của Chúa đến cho họ. Amen.
Lm. Giuse Đỗ Đức Trí – Gp. Xuân Lộc
từ khóa tìm kiếm:
NIỀM VUI PHỤC VỤ THỨ NĂM TUẦN THÁNH ĐA MINH BA NGÔI,
THỨ NĂM TUẦN THÁNH THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU , 2014 THỨ NĂM TUẦN THÁNH, THỨ NĂM TUẦN THÁNH THIÊN LAN ,
THỨ NĂM TUẦN THÁNH NIỀM VUI ,
THỨ NĂM TUẦN THÁNH PHỤC VỤ , KINH THÁNH THỨ NĂM TUẦN THÁNH LỜI CHÚA , SUY NIỆM THỨ NĂM TUẦN THÁNH Share , SUY NIỆM THỨ NĂM TUẦN THÁNH SINH HOẠT , CHUYỆN THỨ NĂM TUẦN THÁNH CÂU ĐỐ , CẦU NGUYỆN THỨ NĂM TUẦN THÁNH GIÁO LÝ , TIN TUC THỨ NĂM TUẦN THÁNH THE GIOI , View Online THỨ NĂM TUẦN THÁNH, HOI THANH CONG GIAO THỨ NĂM TUẦN THÁNH, TAN UOC THỨ NĂM TUẦN THÁNHCUU UOC , Yeu THỨ NĂM TUẦN THÁNH Viêc HOC HOI THANH KINH ,
Bạn hãy Like hoặc Comment để ủng hộ Niềm vui phục vụ nhé bạn nhé .Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ (^_*)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét